作词 : NamKun 作曲 : Nam Kun Anh đã từng vui mà chẳng cần đến nụ cười của ai Anh đã từng quen cuộc sống mình anh quẩn quanh cho tới khi em đến và Mình bước cùng nhau khi ta bỏ quên đằng sau ngày trôi những cô đơn đã cũ Ta đan bàn tay qua những khoảnh khắc bên nhau lặng nghe mùa thu Giờ anh ở đây nhìn qua hàng cây ngoài khung trời mây khẽ bay đi đâu Từng tương tư, giọt sương thu cũng phai màu Ngày em rời đi chẳng nói thêm một lời Để anh lại đây lạnh căm với lẻ loi như ngày đầu Là vì anh vẫn chẳng quen, với cuộc sống thiếu bóng em Tập quen với căn phòng anh đã vắng đi tiếng em cười Tập quen với những đơn côi Lại về với phút giây chẳng có ai kề bên Phút giây còn anh, chờ mong ngày em đến, giờ Chỉ mỗi anh ngồi đây, tập quen với những điều lạ chẳng mới Giờ anh ở đây nhìn qua hàng cây ngoài khung trời mây khẽ bay đi đâu Từng tương tư, giọt sương thu cũng phai màu Ngày em rời đi chẳng nói thêm một lời Để anh lại đây lạnh căm với lẻ loi như ngày đầu Là vì anh vẫn chẳng quen, với cuộc sống thiếu bóng em Tập quen với căn phòng anh đã vắng đi tiếng em cười Tập quen với những đơn côi Lại về với phút giây chẳng có ai kề bên Phút giây còn anh, chờ mong ngày em đến, giờ Chỉ mỗi anh ngồi đây, tập quen với những điều lạ chẳng mới Tập quen mỗi ngày để thôi nhớ em Với đường về giờ hiu quạnh từng đêm Tập quen thói quen vì em anh đã quên Là vì anh vẫn chẳng quen, với cuộc sống thiếu bóng em Tập quen với căn phòng anh đã vắng đi tiếng em cười Tập quen với những đơn côi Lại về với phút giây chẳng có ai kề bên Phút giây còn anh, chờ mong ngày em đến, giờ Chỉ mỗi anh ngồi đây, tập quen với những điều lạ chẳng mới Giờ chỉ mỗi anh ngồi đây, tập quen với những điều lạ chẳng mới...