tình tan vỡ một mình bước trong đêm tìm lại những giấc mơ xưa anh cưa ngày xưa ấm êm nào ngờ cơn gió đã mang sương đến vây kín che lấp ánh sáng nơi chân trời nước mắt tràn bờ mi lòng đau xót nghe trái tim khóc trong lặng câm mà vì sao tình em giờ đây vẫn mãi chờ người chờ tháng năm yêu ngày xưa giờ mong mãi ngày anh đi trời mưa phùn rơi thấm ướt đường dài để em ngồi lặng nhìn theo bóng anh lệ cay khóe vì một người đã ra đi không trở về nhưng nước mắt đó cũng chỉ làm vết thương thêm đau vì sao em lại khóc vì sao em lại nhớ dẫu biết anh chẳng còn như lúc xưa lệ cay khóe vì một người đã đi mang theo giấc mơ nơi đó chôn giấc mơ cùng tháng năm êm đềm vì anh đã đi mãi vì em còn yêu anh dẫu biết anh chẳng còn nhớ đến em lệ cay khóe vì một người đã ra đi không trở về nhưng nước mắt đó cũng chỉ làm vết thương thêm đau vì sao em lại khóc vì sao em lại nhớ dẫu biết anh chẳng còn như lúc xưa lệ cay khóe vì một người đã đi mang theo giấc mơ nơi đó chôn giấc mơ cùng tháng năm êm đềm vì anh đã đi mãi vì em còn yêu anh dẫu biết anh chẳng còn nhớ đến em lệ cay khóe vì một người đã ra đi không trở về nhưng nước mắt đó cũng chỉ làm vết thương thêm đau vì sao em lại khóc vì sao em lại nhớ dẫu biết anh chẳng còn như lúc xưa lệ cay khóe vì một người đã đi mang theo giấc mơ nơi đó chôn giấc mơ cùng tháng năm êm đềm vì anh đã đi mãi vì em còn yêu anh